Dragon Ball – Những ngày săn ngọc rồng dưới mái hiên tuổi thơ

Có những ký ức dù thời gian trôi xa bao nhiêu năm vẫn chẳng thể phai mờ. Với những đứa trẻ lớn lên vào cuối những năm 90 đầu 2000, Dragon Ball – hay "Bảy viên ngọc rồng" – không chỉ là một bộ truyện tranh. Nó là cả một phần tuổi thơ, một thế giới đầy kỳ diệu mà ngày ấy, chỉ cần cầm trong tay cuốn truyện đã cũ, ta đã thấy mình như bay lượn cùng Songoku giữa bầu trời xanh ngắt.
Thời ấy, truyện tranh còn hiếm lắm. Bước ra khỏi cổng trường là những hàng quán nhỏ bày la liệt những cuốn truyện cũ kỹ, mép giấy sờn rách vì qua tay biết bao đứa trẻ. Dragon Ball, được Nhà xuất bản Kim Đồng lần đầu phát hành vào năm 1996, bản in khổ nhỏ, giấy ngả vàng, mực in đôi chỗ lem nhem, nhưng vẫn là báu vật đối với bọn trẻ chúng tôi.
Chúng tôi không đủ tiền để mua cả bộ, cũng chẳng phải đứa nào cũng may mắn được bố mẹ cho tiền sưu tầm từng tập một. Thế là dịch vụ thuê truyện ra đời. Chỉ cần trong túi có 500 đồng, sau này "lạm phát" lên 1000 đồng, là đã có thể ôm về một cuốn Dragon Ball trong vòng một buổi chiều. Tiền ít, thời gian thuê cũng gấp. Có hôm thuê được cuốn truyện, tụi tôi vừa đọc vừa chạy lòng vòng né mấy bà bán nước đuổi đánh, bởi "ngồi lâu mà không mua gì".
Nhớ lại những lần ngồi xếp hàng ngoài tiệm truyện, chờ đến lượt thuê tập mới nhất, lòng háo hức còn hơn cả chờ Tết. Cứ mỗi lần Songoku biến hình Siêu Xayda, mái tóc dựng lên vàng chóe, gương mặt lạnh lùng đầy quyết tâm, là lũ nhóc tụi tôi la hét rần rần, làm bác bán truyện thò đầu ra nhắc khẽ: "Im cái coi, mấy đứa nhỏ!"
Phiên bản Dragon Ball năm 1996 có bìa thiết kế khá đơn giản, màu sắc không nổi bật lắm, nhưng cái hồn thì vẫn nguyên vẹn: những trận chiến nghẹt thở, những cuộc phiêu lưu nghìn dặm, những tình bạn keo sơn và những khoảnh khắc cảm động khiến trái tim thơ bé của tụi tôi thổn thức.

Đến năm 2003, Dragon Ball được Nhà xuất bản Kim Đồng tái bản lần nữa, lần này với khổ lớn hơn, giấy trắng hơn, bìa bóng bẩy, hình ảnh sắc nét hơn rất nhiều. Với tụi tôi ngày ấy, phiên bản mới giống như một "món quà" từ thế giới thần tiên vậy. Nhưng kỳ lạ thay, dù bản 2003 đẹp đẽ là thế, thì nhiều đứa vẫn ôm khư khư những tập cũ rách bìa của bản 1996 như ôm một phần tuổi thơ mà không nỡ rời xa.
Mỗi lần đọc Dragon Ball, chúng tôi như được sống cùng những nhân vật mình yêu quý: Songoku ngây thơ tốt bụng, Khỉ con hiếu chiến Vegeta, Piccolo lạnh lùng trầm lặng, Krillin lém lỉnh dễ thương... Từng trận chiến với bọn đại ác như Frieza, Cell, Majin Buu, đều khiến trái tim tụi nhỏ chúng tôi hồi hộp đến nghẹt thở. Có những lúc đọc đến đoạn Songoku hy sinh, tay siết chặt cuốn truyện, nước mắt cứ chực rơi ra.

Những mùa hè trôi qua dưới mái hiên lợp tôn, tụi nhỏ xóm tôi quây quần bên nhau, mỗi đứa một cuốn truyện Dragon Ball thuê được, trao đổi đọc vội như sợ hết ngày. Đứa nào may mắn thuê được tập mới nhất sẽ được nể nang như một "đại ca", còn lũ khác thì ngồi lân la, hỏi xin mượn vài phút.
Có khi chẳng có tiền thuê truyện, tụi tôi bèn rủ nhau đi "cắm" mấy thứ lặt vặt – nào là lon bia, vỏ chai – để đổi vài đồng lẻ, miễn sao có Dragon Ball để đọc. Một ngàn đồng ngày ấy với chúng tôi không chỉ là một tờ bạc nhàu nát, mà là tấm vé bước vào một thế giới nhiệm màu.
Bên cạnh những buổi đọc truyện ngấu nghiến, còn có những lần bắt chước nhân vật: đứa thì vung tay hét "Kamehamehaaa!", đứa thì tập đứng kiểu "chuẩn bị biến hình" rồi lắc đầu tóc như Songoku. Những trò chơi ngây ngô ấy, dưới cái nắng gay gắt của trưa hè, lại chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất.
Dragon Ball không chỉ là một bộ truyện tranh. Nó là chiếc cầu nối những tâm hồn trẻ thơ lại gần nhau. Là bài học về lòng dũng cảm, tình bạn, sự kiên trì và niềm tin không bao giờ khuất phục trước cái ác. Là thứ đã thắp lên trong tim tụi nhỏ chúng tôi ngọn lửa mơ ước: lớn lên sẽ mạnh mẽ như Goku, gan dạ như Gohan, và kiên cường như Vegeta.
Ngày ấy, thị trường truyện tranh Việt Nam còn sơ khai. Đa phần là truyện tranh Nhật Bản được dịch đơn giản, đôi lúc còn sai sót, nhưng bọn trẻ tụi tôi chẳng mấy bận tâm. Bởi trong mắt chúng tôi, mỗi trang truyện là một kho báu.
Thời gian rồi cũng trôi đi, những tiệm cho thuê truyện tranh dần vắng bóng, nhường chỗ cho những cửa hàng sách hiện đại và mạng Internet nhanh như chớp. Nhưng mỗi lần vô tình bắt gặp một tập Dragon Ball cũ kỹ đâu đó, lòng tôi lại nao nao, như nghe thấy tiếng gió thổi qua cánh đồng ký ức tuổi thơ.
Dragon Ball, đối với thế hệ 8x 9x chúng tôi, mãi mãi là những ngày hè rực nắng, những lần thuê truyện chỉ 500 đồng, là hình ảnh lũ trẻ ôm nhau cười khanh khách dưới mái hiên nhà, là ký ức đẹp đẽ không thể nào quên.
"Có những cuộc phiêu lưu không bao giờ kết thúc – nó chỉ nằm yên trong tim chúng ta, chờ một ngày được đánh thức."